Niềm tin của Viral không sinh ra từ những tuyên ngôn hoa mỹ trong phòng họp. Nó được tôi luyện từ đất, mồ hôi và cả máu – một chân lý thô ráp, hình thành qua những bước chân chai sạn và năm tháng lặng lẽ nơi bóng tối, nơi chỉ những người kiên cường mới tiếp tục tiến bước. Với Viral, thành công không đo bằng những con số hào nhoáng. Nó là thước đo bản lĩnh và sức bền. Anh từng nói, giọng trầm khàn của những đêm dài không ngủ:
“Muốn gặt quả ngọt, phải đổ máu trên mảnh đất mình chọn. Phải nếm vị đắng của thất bại, cảm rát bỏng của đất dưới móng tay và sống trọn từng cơn đau nhức sau một ngày không ngừng nghỉ.” Đây không phải khẩu hiệu để trưng bày, mà là lời trải lòng của một người từng vác từng món đồ gia dụng rẻ tiền đi khắp các con hẻm – nơi mỗi bước chân là một trận chiến với nghèo đói và nghi ngờ. Anh từng rửa bát trong căn bếp khách sạn như một nhiệm vụ sinh tồn, nơi từng mẩu thức ăn bỏ lại đủ để gợi suy nghĩ về giá trị lao động và khát vọng đổi đời.
Anh pha chế sau quầy bar, lặng lẽ rót vào ly rượu sự kiên trì. Những lò nướng pizza nóng rát, những đồng xu đếm vội trong đêm – tất cả đều là minh chứng cho ý chí sinh tồn. Ngay cả những đêm giao hàng dưới cái lạnh cắt da, khi cả thành phố đã ngủ, anh vẫn tiếp tục – vì anh hiểu: chỉ những ai không dừng lại mới đủ sức viết lại luật chơi. Từ những trải nghiệm ít ai dám bước qua, Viral đã khắc họa một bản sắc không thể vay mượn: một người dẫn đường bản lĩnh trong thế giới kỹ thuật số hiện đại.